Vài lúc mỉm cười

Ngày hôm nay của bạn thế nào! Có như mình bất giác mỉm cười khi thấy một bông hoa nở. Hời hợt nhìn mây trôi, và an yên hai buổi sáng chiều.

Hôm nay khách gửi feedback sản phẩm, trời ưi, tui nhìn mãi mới thấy chai lọ nhà mình. Kiểu nhìn nó đẹp quá không nhận ra :)) có cần chụp đẹp vậy không bạn ơi. Sắp hết năm, hồi cố lại những ngày đầu buôn bán mới thấy mình đã đi một bước thật dài.

Hồi mới đăng bán bột sắn dây, không ngờ được mọi người ủng hộ nhiệt tình như thế. Lúc đó đóng hàng còn chạy ra tạp hóa mua lại mấy thùng giấy, xốp nổ thì không có, mấy cái nhãn in trên hộp phải nhờ bạn in gửi từ SG ra :)) thật cồng kềnh. Dán xong thì quẹt vài cái bay mất cả mực. Phí gửi hàng bị con giao hàng cắt cổ ấm ức.

Ngồi nghĩ lại lúc đấy thật thẹn, thật không biết đối mặt với những khách hàng đầu tiên như thế nào. Lúc anh chị nhận sản phẩm trên tay chắc cũng kém kỳ vọng phải không! Chắc cũng đẩy một hơi thở dài.

Dần dần mỗi ngày mình chỉnh sửa đôi chút, tỷ mẩn làm sản phẩm kỹ hơn, bước những bước thật nhỏ. Dò dẫm từng sản phẩm như mấy đêm mất điện mịt mùng. Giờ nhìn lại giỏ hàng, đã không còn nhiều sản phẩm như trước, nhưng mỗi một dòng tạo ra đều mang dấu ấn của bản thân. Tạm kết luận mình có duyên với bột ghê, làm đủ thứ bột trên đời. Thử chuyển qua ngành khác một là đổ bể từ trong trứng nước, hai là ế ngập trời ăn cho bằng hết. Mong chờ một xưởng bột Tô Tiểu Tường ghê, lúc đấy sẽ ghi nghề nghiệp là “công nhân xưởng bột” quá.

Đôi khi mình cứ nghĩ mọi chuyện đều được an bài. Nhưng không phải mọi người ạ. Nếu hôm nay của bạn là một ngày nắng ấm an hòa như mình. Thử ngoái nhìn lại xem, có lẽ phải biết ơn những ngày mưa dầm nào đó đã qua.

Hình khách gửi, xa xa phía sau là hộp trà gạo lứt mình làm.